Nghề Điều dưỡng và những hy sinh thầm lặng

Nếu đã từng đến bệnh viện chữa bệnh hoặc thăm đau, chắc hẳn các bạn sẽ không thể nào quên được hình ảnh những điều dưỡng viên tất bật chạy tới chạy lui chăm sóc bệnh nhân, hết người này đến người khác. Có thể lúc đó bạn sẽ nghĩ “Ồ, họ bận thật đấy!”. Tuy nhiên đó vẫn chưa phải là tất cả…

Người điều dưỡng quên mình vì người bệnh

Điều dưỡng viên hết lòng chăm sóc bệnh nhân

Điều dưỡng viên hết lòng chăm sóc bệnh nhân

Bệnh viện là nơi để chữa trị, nhưng cũng là nơi tổng hợp nhiều thể loại bệnh như các bệnh lây nhiễm, bệnh ngoài da,… Do vậy, bệnh viện nào cũng có những khoa riêng biệt cách ly với bệnh nhân khác để phòng tránh lây nhiễm. Ấy vậy mà điều dưỡng luôn là người chăm sóc, thường xuyên lui tới các khoa ấy mà không màng đến việc có thể chính mình cũng sẽ bị lây bệnh. Chưa kể, nhân viên điều dưỡng tại các bệnh viên tâm thần còn thường xuyên phải chịu những vết thương khi chăm sóc các bệnh nhân tại đây. Nếu không phải là người trong nghề, có lẽ chúng ta sẽ không thể nào hiểu hết được những khó khăn, vất vả mà người điều dưỡng phải trải qua.

Hi sinh hạnh phúc bản thân

Trong ngành y tế, trực đêm không phải là khái niệm xa lạ đối với các bác sĩ và điều dưỡng. Nếu như dân văn phòng hết giờ hành chính là có thể về nhà, lao mình lên chiếc giường ấm cúng nghỉ ngơi sau một ngày dài làm việc vất vả, thì các điều dưỡng viên lại coi bệnh viện là nhà, ngày đêm túc trực chăm sóc người bệnh. Mấy ai hiểu được, đằng sau những ca trực đêm dài đằng đẵng từ thuở thanh xuân cho đến khi tóc bạc đầu là nỗi nhớ nhà, nhớ chồng con da diết của những người mẹ làm nghề điều dưỡng.

Hình ảnh trực đêm quen thuộc ở các bệnh viện, trạm xá

Hình ảnh trực đêm quen thuộc ở các bệnh viện, trạm xá

Khi những người phụ nữ bình thường được nghỉ ngơi, dành trọn thời gian với gia đình thì nữ điều dưỡng lại phải trắng đêm tất bật với những ca cấp cứu. Đôi lúc thèm lắm một giấc ngủ ngon ở gia đình bé nhỏ của mình, nhưng vì cái tâm với công việc mà các điều dưỡng viên đành phải gác lại ước muốn ấy và tiếp tục cống hiến cho nghề.

Nhìn các bệnh nhân lần lượt ra đi

Có thể với nhiều người, sự ra đi của những ai không cùng máu mủ ruột thịt là một lẽ tất nhiên của quy luật sinh – lão – bệnh – tử. Nhưng với những người điều dưỡng nói riêng hay tất cả những người làm ngành y nói chung, mỗi cái chết của bệnh nhân đều là sự tiếc nuối của y học.

Điều dưỡng chăm sóc các cụ như người mẹ, người bà của mình

Điều dưỡng chăm sóc các cụ như người mẹ, người bà của mình

Nhân viên điều dưỡng, đặc biệt là những người làm việc ở các viện dưỡng lão, thường xuyên trò chuyện, chăm sóc người bệnh như một bổn phận của mình. Người lớn tuổi nơi đây xem các điều dưỡng viên như con, như cháu, hay thủ thỉ chuyện trò kể về ngày xưa thời còn kháng chiến cứu nước. Tình cảm giữa họ và các điều dưỡng viên lớn dần theo năm tháng. Tuy nhiên, đến một lúc nào đó họ cũng sẽ phải rời xa thế gian này. Phải chứng kiến sự mất mát của những người thân thương mình gắn bó trong thời gian qua, đối với các bạn điều dưỡng thì đây là một trong những điều đau lòng nhất khi chăm sóc các cụ