Truyện cười Ngành Điều dưỡng

Ngành Điều dưỡng là một trong những ngành tương đối vất vả, bận rộn trong công tác chăm sóc sức khỏe người bệnh. Mặc dù thế, các điều dưỡng viên cũng không thiếu những tình huống nghề nghiệp thú vị mà khi kể lại làm không ít người bật cười thích thú. Cùng giải trí với một số Truyện cười Ngành Điều dưỡng nhé!

 

ngành điều dưỡng

Ảnh minh họa cán bộ ngành Điều dưỡng

  1. Đừng quên gọi lại.

Tại một phòng khám tư.

– Alô, bác sĩ phải không ạ? Tôi cảm thấy rất mệt, mong ông đến khám giúp cho.

– Xin lỗi, thưa bà, hiện giờ bác sĩ đi vắng. Tôi chỉ là y tá trực. Bác sĩ bận dự hội nghị ba ngày nữa mới về. Xin bà thông cảm, lúc đó bà hãy gọi điện lại nhé.

– Ba ngày nữa ư? Nhưng đến lúc đó tôi chết rồi thì sao?

– Trong trường hợp đó, bà đừng quên nhắn người nhà gọi điện thoại lại để tôi còn xóa tên bà trong sổ hẹn!

2.    Không thể tin tưởng

Bác sĩ trưởng khoa hỏi bệnh nhân đang thở hồng hộc trong hành lang:

– Sắp bắt đầu mổ cho anh, tại sao anh lại bỏ chạy khỏi phòng giải phẫu?

– Vì cô y tá nói: “Yêu cầu không hoảng loạn như vậy. Mổ ruột thừa là một phẫu thuật đơn giản nhất trong tất cả các loại phẫu thuật…”.

– Thì đúng là như thế chứ sao!

– Đã đành. Nhưng mà cô ấy nói không phải với tôi mà là với anh bác sĩ trẻ đang cầm con dao mổ…

3.    Bước chuẩn bị gay cấn

Có một bà đỡ khá lành nghề nhưng hay mất bình tĩnh. Người ta gọi bà đến đỡ một ca đẻ con so, tới với hòm dụng cụ trong tay, bà nói với người chồng:

– Mời anh ra ngoài, cần gì tôi sẽ gọi.

– Sản phụ đã bắt đầu la hét. Khoảng 10 phút sau, bà thò đầu ra cửa và nói: Anh có kìm không?

– Hả?! Anh chồng tròn mắt hỏi.

– Vâng, kìm, nhanh lên! Không hả hở gì hết, tôi biết việc tôi phải làm.

– Có kìm rồi, khoảng 5 phút sau, bà lại xuất hiện ở cửa: Anh có cái cờ lê to không?

– Cờ lê à? Lạy chúa, điều gì đã xảy ra với vợ tôi?

– À… không sao, nhưng tôi cần một cái cờ lê.

– Người chồng bâng khuâng ngắm cái cờ lê rồi miễn cưỡng đưa nó cho bà ta. Cửa khép lại, tiếng kim loại va chạm nhau xủng xoảng, két… két. Anh chồng ở ngoài nghiến chặt răng, mặt tái dại, chân tay run bần bật. Được một lát, thở hổn hển, mặt nhễ nhại mồ hôi, bà thò đầu ra cửa quát: Hãy nghe đây, tìm ngay một cái búa tạ, nếu chậm thì không kịp mất!

– Đến nước này, anh chồng không chịu nổi nữa, xô cửa xông vào, trước mắt anh là nền nhà ngổn ngang kìm, búa… và hòm dụng cụ chưa mở được.

(Sưu tầm)